23/10/2021
[DANH MÔN KIỀU THÊ] Chương 116: “Vậy phải sinh con thì mới biết.”
22/10/2021
[SƯU TẦM TRUYỆN] Danh môn kiều thê
Tên truyện: Danh môn kiều thê
Tác giả: Cửu Lam
Thể loại: 1Vs1, Cổ đại, Dưỡng thành, Hào môn thế gia, HE, Ngôn tình, Nguyên sang, Sạch, Sủng, Trọng sinh,
Tổng chương: 167
Nguồn: https://lustaveland.com/truyen/danh-mon-kieu-the
(Mình copy về để lâu lâu có thể đọc lại. Vì nếu ko copy về thì sau 1 thời gian nhất định, bên Lustaveland sẽ reset tài khoản các kiểu, những truyện đã mua coi như mất trắng!)
--------------------------------
DANH SÁCH CHƯƠNG
Chương 1: Vốn là thiên chi kiêu nữ
Chương 2: Dù có phong tư tuyệt đại* thì như thế nào?
Chương 3: Phù dung chiếu thủy, lệnh người quên cơm
Chương 4: Không biết hình dung vẻ đẹp này như thế nào?
Chương 5: Phải xinh đẹp như muội muội mới xứng
Chương 6: Ánh mắt rung động lòng người
Chương 7: Châu ngọc sáng rọi khiến ngón tay nàng như trong suốt
Chương 8: Móng chân sơn màu đỏ nổi bật giữa bóng đêm
Chương 9: Chỉ có niềm vui mừng khi được gặp lại
Chương 10: Nàng cũng không biết trách ai
Chương 11: Đúng là phí phạm của trời
Chương 12: Cần gì phải làm khó nhau như vậy?
Chương 13: Lấy đâu ra họ hàng hiển hách như vậy?
Chương 14: Nếu gặp được hắn sẽ phải gọi một tiếng biểu ca sao?
Chương 15: Chỉ là hoa dại ven đường
Chương 16: Hắn càng thờ ơ, nàng lại càng cười ngọt ngào
Chương 17: Tâm hồn thiếu nữ của nàng vẫn đặt trên người hắn
Chương 18: Tên đó không đáng để nàng phải chú ý
Chương 19: Vừa gặp đã yêu, không thể quay đầu
Chương 20: Bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống
Chương 21: Không biết lúc nàng trưởng thành sẽ gả cho ai!
Chương 22: Bản Hầu có lời muốn nói với Tam cô nương
Chương 23: Chỉ một lúc đã bị làm hỏng
Chương 24: Hai người chưa bao giờ có tình cảm thuần túy
Chương 25: Không cần, phải đày nó vào lãnh cung!
Chương 26: Dáng vẻ yên tĩnh xinh đẹp
Chương 27: Có ý tốt nhắc nhở mà nàng còn không cảm kích.
Chương 28: Huynh thắp đèn vì ai?
Chương 29: Cảm giác thỏa mãn không thể nói thành lời
Chương 30: Đều do hắn động tay động chân nên mới hại nàng
Chương 31: Huống chi đây còn chưa chắc là tình nghĩa sư đồ?
Chương 32: Ôi chao, đây là muốn lấy nàng làm bia đỡ!
Chương 33: Giống như quý nữ duyên dáng yêu kiều nhất thế gian
Chương 34: “Một viên đủ không?” Nàng hồn nhiên hỏi.
Chương 35: Dường như đây là lần đầu tiên nàng an tâm như vậy
Chương 36: Hiện giờ nàng mới nhìn rõ bản chất của ràng ta
Chương 37: Rốt cuộc là ai giở trò lừa bịp?
Chương 38: Càng ngày càng nghiêm trọng
Chương 39: Trong bóng đêm, mặt nàng lấm lem bùn đất
Chương 40: Gió đêm phe phẩy, mặc hương trên người hắn tỏa ra tứ phía
Chương 41: Quyết định đánh một trận lớn
Chương 42: Lúc này cuộc đời Lưu Oánh nên kết thúc
Chương 43: Tiểu cô nương xinh đẹp này là ai?
Chương 44: Không thể phụ tâm ý của muội
Chương 45: Chẳng trách tuổi còn nhỏ mà đã được nhiều người yêu thích!
Chương 46: Nàng ngồi bên cạnh hắn, yên tĩnh lắng nghe
Chương 47: Khó trách người khác tán dương như vậy, quả thật vô cùng đẹp mắt.
Chương 48: Một lúc sau mới nhẹ nhàng nói một câu
Chương 49: Chỉ có một mình nàng không nghe thấy gì
Chương 50: Nhưng rụt đầu không đi, không phù hợp với tác phong của nàng
Chương 51: Lạc Bảo Anh nghĩ tới chuyện vừa rồi, gương mặt lập tức đỏ lên.
Chương 52: Đã từng thất bại dưới tay nàng
Chương 53: Không muốn tự mình đa tình, nhưng cố tình Vệ Lang lại gọi tên nàng
Chương 54: Thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta!
Chương 55: Giống như đám mây trên trời, xinh đẹp động lòng người
Chương 56: Nàng cũng giống hắn, đều không có dáng vẻ xuất chúng
Chương 57: Đúng vậy, đã lâu chưa tới Ngự Hoa Viên
Chương 58: Nàng lanh lợi thông minh, tất nhiên có thể hiểu ngụ ý của hắn
Chương 59: Là hắn suy nghĩ nhiều, quan tâm quá sẽ loạn
Chương 60: Không chút nào che giấu sự ái mộ, giống như hoa mẫu đơn nở rộ rực rỡ trong vườn.
Chương 61: Muốn tóm nàng lại, sau đó hung hăng véo má nàng
Chương 62: Khó trách Hạ Sâm thích nàng
Chương 63: Cái nhìn này, xem như đã quyết định cả đời nàng.
Chương 64: Càng gỡ lại càng rối
Chương 65: Nói chung là vô cùng hợp mắt
Chương 66: Nàng giỏi nhất là hành hạ người khác
Chương 67: Đột nhiên bị hắn ôm vào lòng
Chương 68: Giống như biến thành một người khác
Chương 69: Đây đã từng là niềm mong ước thiết tha của nàng
Chương 70: Nếu Hoàng Thượng thật sự tứ hôn, hắn thà nhảy sông cho xong!
Chương 71: Nhất định sẽ ra sức tranh giành
Chương 72: Khiến hắn si mê không dứt
Chương 73: “Huynh thích điểm nào ở ta?”
Chương 74: Nhà ở ven hồ được hưởng ánh trăng trước
Chương 75: Không cho phép nói không cần
Chương 76: Còn chưa kịp thích
Chương 77: Chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra hắn
Chương 78: Đổi thành hắn, cũng sẽ làm ra chuyện này
Chương 79: Hắn là quỷ hẹp hòi!
Chương 80: Bởi vì thích
Chương 81: Có một ngày hắn sẽ thích một cô nương như thế
Chương 82: Có lẽ sẽ không bao giờ quên
Chương 83: Ánh mắt hai người chạm nhau, giống như bắn ra tia lửa
Chương 84: Đoán tâm tư của nhau, giống như giải một bài toán khó nhất trên đời.
Chương 85: Chỉ mong lời hứa của Hạ công tử có thể đáng giá nghìn vàng.
Chương 86: Chưa bao giờ được thưởng thức
Chương 87: Cảm giác này quả thật quá tuyệt vời.
Chương 88: Có lẽ hắn dừng lại trong chốc lát là để nghe những lời này của nàng.
Chương 89: Tháng tám hoa quế nở
Chương 90: Trước kia hắn để tâm như vậy nhưng nàng lại không biết
Chương 91: “Cảm ơn nàng, Bảo Anh.”
Chương 92: Ôn nhu hương là mộ chôn anh hùng
Chương 93: Người đó vốn là biểu ca của nàng, đã từng rất gần gũi thân thiết
Chương 94: Cũng chỉ là kẻ bạc tình
Chương 95: “Nhớ ta không?”
Chương 96: Như chuồn chuồn lướt nước, dừng trên môi nàng
Chương 97: Nếu người nàng ôm là hắn, sẽ có cảm giác gì đây?
Chương 98: Hắn ta có suy nghĩ không an phận với nàng
Chương 99: Lúc cách xa, hắn nhớ nàng, lúc ở gần, cả người lại khó chịu.
Chương 100: Từ hôm nay cây cung này thuộc về nàng
Chương 101: Đã chờ đợi ngày này quá lâu
Chương 102: “Bảo Anh, chúng ta về nhà thôi.”
Chương 103: Hắn muốn tận lực cưng chiều nàng
Chương 104: Để lộ cảnh xuân rực rỡ
Chương 105: Tình cảm trong lòng giống như nước triều tràn ra
Chương 106: “Làm chuyện hẹp hòi!”
Chương 107: Đệ đệ chỉ ngoan ngoãn trước mặt nàng
Chương 108: Những thứ này đủ để mua nàng?
Chương 109: Đang hưởng thụ một bữa yến tiệc
Chương 110: Người được cưng chiều là lớn nhất
Chương 111: Chỉ có phu thê, mới có thể như vậy.
Chương 112: Uống một trận là tiêu tan hết ân oán
Chương 113: Kiêu ngạo ương ngạnh đến mức này, cũng chỉ có người La gia mới có tự tin như vậy.
Chương 114: “Chỉ sợ ngươi không bồi thường nổi!”
Chương 115: Nhưng trừ bỏ hắn thì không có một bóng người, hoàn toàn trống không.
Chương 116: “Vậy phải sinh con thì mới biết.”
Chương 117: Nâng cằm nàng lên, khẽ nói, “Mỹ nhân.”
Chương 118: Đây không phải là đỏ mắt rồi sao?
Chương 119: Liệu có thể vẫn chinh phục được hắn hay không?
Chương 120: Giờ phút này trong lòng hắn giống như mặt biển nổi lên sóng to gió dữ
Chương 121: La Trân…
Chương 122: Giống con mèo nhỏ quen thuộc đã nuôi từ lâu
Chương 123: Vào giờ khắc này không muốn nghĩ đến chuyện gì nữa
Chương 124: Hắn nhớ rõ nàng cười rất ngọt ngào
Chương 125: Không hề mạnh bạo, mà là dịu dàng khó có thể hình dung
Chương 126: “Hẳn là sớm sinh quý tử.”
Chương 127: Bởi vì thích nàng, muốn để nàng vui vẻ
Chương 128: Có được hay không, phải xem vận may của nàng ta
Chương 129: Rõ ràng là hắn tính kế nàng
Chương 130: Không có nghĩa là nàng ta quên hết mọi chuyện!
Chương 131: “Nếu là nàng, ta cũng sẽ làm vậy vì nàng.”
Chương 132: Hắn cúi đầu hôn môi nàng, khẽ nói: “Thế này thì sao?”
Chương 133: Muội đoán có còn hay không?”
Chương 134: Tiếng kinh nghi (*) vang lên hết đợt này đến đợt khác
Chương 135: Thích một người, mỗi người đều có lý do riêng
Chương 136: Những lời che đậy, nói dối lúc trước đều bại lộ
Chương 137: Nàng đi đến đâu, hắn cũng đi đến đó
Chương 138: Có lẽ đây chính là kết quả nàng mong muốn
Chương 139: Chúng ta phải dẫn xà xuất động(*)
Chương 140: Lạc Bảo Anh lập tức đeo trường mệnh lũ vào cổ tay hắn
Chương 141: Lần đầu tiên hắn nhìn nàng khóc ở gần như vậy
Chương 142: Thích là tư vị gì
Chương 143: “Tiểu tổ tông, thật là khó hầu hạ!”
Chương 144: Muốn nhìn một chút nơi nàng đã từng ở, muốn có được nàng ở chỗ này
Chương 145: “Lần tới nàng có thể sửa lời nói ta mỗi một canh giờ đều như vậy.”
Chương 146: Vì nàng thật sự gả cho một nam nhân quá xuất chúng
Chương 147: “Chờ nàng cùng trở về.”
Chương 148: “Tối hôm qua ta có một giấc mơ.”
Chương 149: Lẽ ra nên nói từ lâu, cuối cùng bây giờ đã nói.
Chương 150: Chuyện này nàng biết ta biết, sẽ không có người thứ ba biết được
Chương 151: Ngọn đèn dầu bị che lấp dưới ánh mặt trời, mất đi cơ hội được mọi người nhìn thấy
Chương 152: Pháo nổ liên miên không dứt, vang vọng khắp cả kinh thành
Chương 153: Đó là ý niệm chỉ có thể tiến chứ không thể lùi
Chương 154: Tốt hơn những lúc bá đạo vạn lần
Chương 155: “Đang làm chuyện nàng muốn làm.”
Chương 156: Lần đầu tiên viết ra ở ngay trước mặt hắn như vậy
Chương 157: Chỉ mong có một ngày hắn sẽ nói, bởi vì có nàng
Chương 158: Đó là sáng lạn duy nhất.
Chương 159: Mời quân vào hũ
Chương 160: Hắn luôn hy vọng có thể nhìn thấy con của bọn họ, nhưng giờ khắc này lại cực kỳ sợ hãi
Chương 161: “Ta bồi nàng thêm một lát.”
Chương 162: Dùng hành động nói cho nàng, hắn không nỡ.
Chương 163: Trong quãng thời gian dài hơn nữa, vĩnh viễn đều sẽ không thay đổi.
Chương 164: Phiên ngoại (1)
Chương 165: Phiên ngoại (2)
Chương 166: Phiên ngoại (3)
Chương 167: Phiên ngoại (4)
[DANH MÔN KIỀU THÊ] Chương 43: Tiểu cô nương xinh đẹp này là ai?
Tuổi 25 bạn thấy mình đã quá già hay quá muộn để cố gắng
Nguồn: https://blogradio.vn/
Dường như ai khi bước vào tuổi 25 đều cảm thấy lạc lõng và mất phương hướng, vô định. Khi bạn không biết phía trước bản thân mình phải làm gì tiếp theo. Liệu con đường đó mình chọn có đúng hay không? Những giấc mơ, hoài bão của ngày xưa ấy dần phai theo năm tháng. Tuổi 25 bạn cảm thấy ngoài tuổi trẻ thì bạn chẳng có gì trong tay?
Tuổi 25 bộn bề với cơm áo gạo tiền và muôn vàn nỗi lo?
Bước vào tuổi 25 có lẽ đi đâu bạn cũng sẽ nhận được câu hỏi: "Bao giờ thì cưới vậy?”, chắc lúc đó bạn cũng sẽ chỉ cười trừ rồi cho qua. Ở cái tuổi khi bạn còn đang chênh vênh với những nỗi lo về sự nghiệp đang dang dở, nỗi lo cơm áo vẫn luôn hiện hữu, chẳng ai dám nói mình có thể đủ sức che chở cho một ai đó hết quãng đời còn lại. Điều đó hết sức bình thường mà ai cũng phải trải qua. Không phải ai sinh ra cũng đã ở vạch đích, bước trên những tấm thảm đỏ trải đầy hoa hồng, làm việc gì cũng thuận lợi và suôn sẻ. Nhưng đừng vì vây mà bạn ngại để bản thân phải vất vả trong những năm tháng đó, có thể hoàn cảnh bạn không tốt, đoạn đường phía trước còn lắm chông gai nhưng ở tuổi 25 bạn không có gì ngoài tuổi trẻ, lúc đó bản thân vẫn có thể chịu khổ được, cho dù có khó khăn đến mấy cũng đừng bao giờ gục ngã trước giông tố của cuộc đời, bởi sau cơn mưa bầu trời lại sáng.
Tuổi 25, bạn đã tìm được công việc mà bản thân yêu thích và say mê chưa hay đơn giản chỉ là đi làm để kiếm sống qua ngày.
Bước chân vào cuộc đời ai trong chúng ta chẳng muốn bản thân tìm được một công việc mình yêu thích và say mê với nó. Người ta chỉ có thể làm tốt nhất việc nào đó khi mà họ yêu thích thôi, bản thân bạn cũng sẽ mong muốn như vậy. Nhưng đôi khi thích lại là một chuyện mà hoàn cảnh cuộc sống lại là một câu chuyện khác. Đôi khi hoàn cảnh cuộc sống xô đẩy khiến bạn phải làm một công việc nào đó, không phù hợp với những gì bạn học trên giảng đường đại học. Bạn cũng đừng buồn hãy học cách yêu thích công việc bạn đang làm. Hãy coi những gì bạn đã từng học được là hành trang cho bạn bước vào đời, bất cứ điều gì bạn học đều có ích cho bạn về sau, bằng cách này hay cách khác đến một thời điểm nào đó bạn sẽ nhận ra. Điều quan trọng là bạn phải sống đã rồi mới có thể theo đuổi đam mê, sớm hay muộn không quan trọng, quan trọng bạn có dám đánh đổi để theo đuổi giấc mơ của mình hay không thôi.
Tuổi 25, tình yêu của bạn đi đến đâu rồi?
Với một số người thì 25 tuổi vẫn là sớm để nghĩ về một mái ấm gia đình. Họ vẫn còn mải mê phấn đấu nhiều hơn nữa cho sự nghiệp của bản thân, họ muốn có một địa vị tốt hơn, dư giả một chút về tài chính khi đó họ mới dám nghĩ đến việc kết hôn. Nhưng ai cũng có con đường riêng cho bản thân, một số người do gia đình có điều kiện nên họ không phải lo nghĩ gì quá nhiều cho việc cưới xin, có những người lại coi việc chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc lớn nhất của đời mình, cho dù cuộc sống có hơi vất vả một chút nhưng trong gia đình chỉ cần có tiếng cười là đủ. Còn một số bạn vẫn một mình ở tuổi 25 thì sao, mọi người sẽ nghĩ họ chưa muốn yêu ai đó, hay chưa muốn lập gia đình. Không phải vậy đâu ai chẳng muốn có cho riêng mình một tổ ẩm, để mỗi khi mệt mỏi với cuộc sống này có thể chạy về ôm lấy người mà mình yêu thương để được an ủi vỗ về.
Nếu bạn đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ thì còn ngại gì mà chưa trao trao chiếc nhẫn cưới cho người mình yêu thương. Đừng sợ khi kết hôn sẽ vất vả hay mất tự do như mấy câu chuyện bạn thường được nghe, tất nhiên là bạn sẽ có nhiều thứ phải lo hơn và cũng không thể tung tăng như hồi còn ế. Khi đó bạn sẽ phải thêm trách nhiệm nhiều hơn với gia đình của mình, nhưng đồng thời bạn cũng sẽ có thêm những hạnh phúc mới cho cuộc sống của mình.
Tuổi 25, đâu còn là thanh xuân?
Bước chân ra ngoài đường thấy hội trẻ học cấp 3 còn đang tung tăng đến trường hay khi xem video của các cặp đôi trẻ thể hiện tình cảm cho nhau trên Facebook, Instagram có khi nào bạn nhìn lại bản thân và cho rằng mình đã già thật rồi không. Không đâu đừng bạn đừng nghĩ bản thân mình đã già, vẫn còn chưa làm được gì to tát cho cuộc đời này mà! Thậm chí còn chưa có người yêu.
25 tuổi, cũng đã qua cái thời gọi là thanh xuân mộng mơ nhưng đừng vội nản chí, bạn vẫn còn một chặng đường dài phía trước phải đi nên hãy đứng dậy và bước đi, làm những điều mình thích, đi đến những nơi mà bản thân mình muốn.
Nếu 25 rồi mà bạn vẫn ngồi một chỗ thì 5, 10 năm nữa bạn sẽ thật sự hối tiếc cho khoảng thời gian đó đã không đứng dậy để bước đi, thời gian chẳng đợi một ai đâu. 25 tuổi bạn vẫn còn trẻ, vẫn còn đủ thười gian, hãy bước đi trên con đường mà bạn đã lựa chọn.
Tuổi 25, bạn có thấy bản thân mình kém cỏi, thất bại so với bạn bè chưa?
Lướt Facebook thấy bạn bè khoe đủ thứ, đứa thì khoe làm đám cưới, đứa thi khoe mua nhà, mua ô tô, có đứa lại khoe mới sắm cái điện thoại mới… bạn buông chiếc điện thoại xuống thở dài, bạn chẳng có gì để khoe hết, thấy bản thân mình thật là thất bại.
Bạn không thích công việc hiện tại của mình nhưng hàng ngày vẫn phải xách cặp đi làm. Bạn muốn cuộc sống của mình sẽ tốt hơn, bằng bạn bè nhưng không đủ can đảm để thay đổi nó. Bạn luôn nghĩ rằng bạn bè của mình may mắn hơn mình vì đã có mọi thứ, tình yêu hạnh phúc, ngôi nhà ấm cúng.
Nhưng hãy sống chậm lại một chút, trên thế giới này không phải ai cũng người đều thành công, có rất nhiều người cũng như bạn đang chật vật với cuộc sống ngoài kia. Thậm chí cuộc sống hiện tại của bạn là giấc mơ của rất nhiều người khác. Bạn không phải là người duy nhất đang chênh vênh. Thực sự thì bạn cũng không thất bại đâu. Chỉ là thời điểm dành cho bạn chưa đến thôi. Có thể cuộc sống mà bạn vẫn hằng mong ước đang chờ bạn ở phía trước. Chỉ cần bạn cố gắng hơn nữa, hãy kiên trì thêm đừng quá vội vàng nó sẽ là của bạn.
Bạn không cần phải so sánh bản thân mình với những người xung quanh. Bạn chỉ cần biết hôm nay bản thân mình đã nỗ lực hơn ngày hôm qua rât nhiều, đó mới là điều quan trọng hơn hết. Nản lòng không khiến cho bạn đi nhanh hơn., vội vàng chưa chắc bạn đã tới được đích. Chỉ có sự lạc quan, yêu đời và tiếp tục cố gắng mới giúp bạn đạt được cuộc sống trong mơ của mình. Nếu bạn thấy mệt hãy ngủ một giấc thật ngon, để sáng mai thức giấc có đủ năng lượng để chiến đấu với cuộc đời.
[SÁCH] Một đời đáng giá đừng sống qua loa
► Tác giả: Đại sư Tinh Vân
► Nhà Xuất Bản: NXB Hà Nội
► Công ty phát hành: Skybooks
► Số trang: 272 trang
► Thời gian xuất bản: tháng 11/ 2019
-----------------------------------------------------------------------------
Review từ NHỮNG CUỐN SÁCH HAY
Nguồn: https://nhungcuonsachhay.com/
Cuộc sống mỗi người được hình thành vào ngày họ được sinh ra, nhưng chỉ thực sự có hồn vào ngày người đó bắt đầu sống cho đàng hoàng, cẩn thận.
Đời này cũng giống như xây nhà, kiên cố hay không vững chắc, suy cho cùng còn tùy thuộc vào cách mỗi người lựa chọn đầu tư cho những điều quan trọng:
★ Hãy đầu tư cho BẢN THÂN, từ sức khỏe tinh thần đến thể chất, vì chúng ta là chỗ dựa vững chắc nhất cho chính mình trong hành trình cuộc đời.
★ Hãy đầu tư vào SỰ NGHIỆP, không phải vì danh vọng của bản thân mà để sự tồn tại của chính mình có ý nghĩa, không trở thành gánh nặng cho người khác.
★ Hãy đầu tư cho GIA ĐÌNH, dù đó là gia đình chúng ta sinh ra hay gia đình chúng ta xây dựng sau này, vì một tình thân đẹp đẽ sẽ nuôi dưỡng ra một trái tim bao dung.
★ Đầu tư vào BẠN BÈ, bởi chúng ta là tổ hợp của 5 người bạn thân nhất. Đi với ong sẽ tìm thấy hoa. Đi với ruồi sẽ ra bãi rác.
Có người trân trọng cuộc đời như xây một ngôi nhà kiên cố, chẳng ngại đào từng tấc đất thô, chọn từng viên gạch tốt, mồ hôi rơi xuống lúc cần lao để không phải đổi bằng nước mắt sau này hối hận.
Có người qua loa với cuộc đời, tránh né khó khăn trong hiện tại, vì ngại khó sợ đau mà trú tạm dưới gốc cây, rồi có ngày sức tàn lực kiệt, giông bão ập tới lại phải chịu lạnh trong mưa gió.
Thời gian sẽ mang tuổi trẻ đi rất mau, nhưng sẽ còn giữ lại rất lâu những gì tuổi trẻ chúng ta đã sống.
Đừng chết ở tuổi 25, nhưng đến 75 mới được đem chôn.
-----------------------------------------------------------------------------
Review từ SÁCH HAY 24H
Nguồn: https://sachhay24h.com/
Có bao giờ giữa những áp lực của cuộc sống bạn nhận ra mình thật là yếu đuối chưa? Có bao giờ bạn rơi vào trạng thái không biết bản thân cố gắng vì điều gì chưa? Có một sự thật là nếu xem việc sống chỉ giống như tồn tại thì bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được hạnh phúc. Tôi vẫn luôn tin rằng chỉ cần chúng ta tìm được mục đích sống thì những ngày còn lại trong quãng đời chúng ta sẽ vui vẻ mà bước đi.
“Bận rộn là thuốc bổ của đời người” Bận rộn có nhiều kiểu khác nhau nhưng suy cho cùng khi bận rộn chúng ta sẽ chẳng có thời gian để lãng phí nữa. Lười biếng chỉ khiến chúng ta thêm trì hoãn mà không thể làm nên bất cứ thành công nào, chi bằng còn trẻ còn sức khỏe hãy chăm chỉ làm việc để cuộc sống của bạn sau này an nhàn hơn một chút.
“Cuộc sống giống như con sóng, có chân sóng, cũng có đỉnh sóng. Lúc ở đỉnh sóng hãy khoan hát vang, lúc ở chân sóng không cần rơi lệ.” Chỉ cần trong lúc khó khăn bạn vẫn tin rằng điều tốt đẹp sẽ đến thì tất thảy vẫn còn hy vọng, bởi cuộc đời này không có gì là hoàn hảo. Phải có những lúc rơi xuống đáy của tuyệt vọng bạn mới học cách đứng lên sau những vấp ngã.
Từ ngày hôm nay hãy yêu thương bản thân, sống cuộc đời của chính mình. Đừng để cảm xúc tiêu cực nhấn chìm bạn, hãy làm chủ bản thân. Bởi chúng ta sinh ra là để vượt qua thử thách mà cuộc sống ban tặng. Thế nên có đôi khi mọi thứ không diễn ra theo mong ý muốn của bạn cũng đừng vội bi quan, hãy chờ đợi nhất định điều tốt đẹp sẽ đến.
“Đừng để chết khi 25 tuổi nhưng đến 75 tuổi mới được đem đi chôn” – Mỗi một người sống trên thế giới này đều không thể thoát khỏi vòng tròn sinh – lão – bệnh – tử. Cuộc đời này vô thường lắm, thế nên phải biết trân trọng cuộc sống, còn có thời gian nghĩa là bạn phải không ngừng cố gắng, cố gắng để khiến bản thân trở thành phiên bản hoàn hảo nhất, cố gắng để có thể ngắm nhìn thế giới ở nhiều góc nhìn.
Một, học bản lĩnh sinh tồn
Hai, học làm một tâm hồn tự do
Ba, học phóng khoáng vô lo
Bốn, học được cách cho đi nghĩa tình
Năm, học thương lấy thân mình
Một đời đáng giá, sống đừng qua loa